Cười lênCười lên đôi mắt mẹ hiền Cười lên để thấy muộn phiền sẽ qua Cười lên bóng xế bên ba An yên cùng sống, ngày qua bạc đầu Cười lên quên hết...
Cứ là em, Anne tóc đỏ của Chái Nhà Xanh được chứ!Gửi em, cô bé của những mộng mơ! Tôi chẳng nỡ lật nữa những trang sách sau cuối, tôi sợ những tháng ngày của mộng mơ trẻ dại trong em rồi...